Áo cam tươi rực núi rừng
Người đi thắp sáng muôn trùng biên cương
Bàn tay dù đã chai sương
Vẫn nâng ánh điện ngát hương cho đời.
Nắng hun, mưa xối chẳng rời
Dây cao vững bước, sáng ngời niềm tin
Tóc buộc, nụ cười dịu hiền
Gian nan nhọc khó, em xin nhường đường.
Ven đường hoa tím ngát hương
Nghiêng mình chào đón bước son kiên cường
Em là người phụ nữ thường
Mà sao vẻ đẹp phi thường biết bao.
Mắt em tin cậy dạt dào
Trái tim thắp lửa trăng sao giữa đời
Bóng cam thầm lặng trên đồi
Đẹp như hoa nở rạng ngời sớm hôm.
Lê Phương